Sushi trở thành món ưa thích của tôi từ lúc nào không rõ.
Cùng với gỏi cuốn, sushi thường xuất hiện trong bữa cơm gia đình.
Đi ăn tiệm, tôi hay ...nghiền ngẫm những cuộn sushi dễ thương như những món đồ chơi be bé xinh xinh.
Những
cuộn sushi nhiều màu sắc được bày khéo léo trên những chiếc thớt gỗ lót
lá tươi, khi thì vuông lá chuối cắt khéo, khi mấy chiếc lá tre xếp đều
tăm tắp, có lúc là chiếc lá gì đó, to bản, mượt bóng như lá mận...
Màu sắc thì thật hài hoà...
Vắt
cơm trắng mịn được phủ lên bởi một con tôm luộc đỏ hồng, một lát cá hồi
trong veo màu cà rốt hay miếng lươn vàng nâu hoặc vài cọng râu mực tim
tím...
Những
miếng rong biển xanh đen bao quanh cơm trắng, giữa là miếng bơ vàng
xanh, mớ củ cải nâu giòn hoặc cá hay trứng chiên, thịt chà bông gì
đấy...
Thôi thì đủ kiểu đủ màu như một bức tranh tĩnh vật sinh động...
Về nhà, tôi mày mò thử.
Không
phải thành công ngay từ đầu một cách dễ dàng đâu.
Cuộn sushi đầu tiên
to đùng, nứt toát vì cơm nhiều quá lại lèn chặt, rồi nhân méo xẹo...
Rồi
lắm thứ trục trặc kĩ thuật, khi thì dấm trộn quá chua, khi cơm lại mặn, cộng với củ cải muối cũng ...mặn, khi gừng chua không giống, khi chẳng có mù tạt...
...
Cô
học trò cũ mang về cho mấy chiếc mành tre chuyên dụng. Hoá ra, mình
không chuyên thì khó mà thao tác!
Đành để đấy, và dự tính sẽ biến chúng
thành một cái gì đấy, theo một ý tưởng nào đấy, cũng còn khá mơ hồ!
Dù sao, khi đã thích thì sẽ đến lúc tạm hài lòng với những gì mình đã làm được.
Hôm nay, có món SUSHI ĐỠ GHIỀN với quả bơ và chút thịt chà bông.