Bếp..



... có ngọn lửa yêu thương, có niềm vui chăm chút...


Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

SUSHI ĐỠ GHIỀN...


Sushi trở thành món ưa thích của tôi từ lúc nào không rõ.
Cùng với gỏi cuốn, sushi thường xuất hiện trong bữa cơm gia đình.

Đi ăn tiệm, tôi hay ...nghiền ngẫm những cuộn sushi dễ thương như những món đồ chơi be bé xinh xinh. 
Những cuộn sushi nhiều màu sắc được bày khéo léo trên những chiếc thớt gỗ lót lá tươi, khi thì vuông lá chuối cắt khéo, khi mấy chiếc lá tre xếp đều tăm tắp, có lúc là chiếc lá gì đó, to bản, mượt bóng như lá mận...
Màu sắc thì thật hài hoà... 
Vắt cơm trắng mịn được phủ lên bởi một con tôm luộc đỏ hồng, một lát cá hồi trong veo màu cà rốt hay miếng lươn vàng nâu hoặc vài cọng râu mực tim tím... 
Những miếng rong biển xanh đen bao quanh cơm trắng, giữa là miếng bơ vàng xanh, mớ củ cải nâu giòn hoặc cá hay trứng chiên, thịt chà bông gì đấy...
Thôi thì đủ kiểu đủ màu như một bức tranh tĩnh vật sinh động...

Về nhà, tôi mày mò thử. 
Không phải thành công ngay từ đầu một cách dễ dàng đâu. 
Cuộn sushi đầu tiên to đùng, nứt toát vì cơm nhiều quá lại lèn chặt, rồi nhân méo xẹo...
Rồi lắm thứ trục trặc kĩ thuật, khi thì dấm trộn quá chua, khi cơm lại mặn, cộng với củ cải muối cũng ...mặn, khi gừng chua không giống, khi chẳng có mù tạt...
...
Cô học trò cũ mang về cho mấy chiếc mành tre chuyên dụng. Hoá ra, mình không chuyên thì khó mà thao tác! 
Đành để đấy, và dự tính sẽ biến chúng thành một cái gì đấy, theo một ý tưởng nào đấy, cũng còn khá mơ hồ!

Dù sao, khi đã thích thì sẽ đến lúc tạm hài lòng với những gì mình đã làm được.

Hôm nay, có món SUSHI ĐỠ GHIỀN với quả bơ và chút thịt chà bông.

 





--> Read more..

Yaourt...


Những năm 80, sắm được cái tủ lạnh đầu tiên, tôi làm yaourt bán cho học trò. 
Lắt xắt vậy mà rồi cũng lấy vốn lại sau ...3 năm! Những tháng ngày bao cấp, yaourt giúp có thêm ít tiền vào mớ lương còm cỗi, bọn trẻ cũng có cái mà nhâm nhi buổi xế trưa.
Giờ, yaourt Vinamilk bán đầy, đựng bằng hộp nhựa tiện dụng, nhưng rồi bao nhiêu là rác thải...lại nhớ những chiếc hũ thủy tinh ngày xưa...

Gặp hũ thủy tinh ở siêu thị, vui vui như gặp người quen. Trên kệ chỉ còn 5 cái, hỏi, cô nhân viên trẻ vui tính bảo tuần sau quay lại.


700ml sữa tươi, 3 muỗng canh sữa đặc và một hũ cái.
Phải "trưng dụng" luôn mấy hũ nước yến, hũ mứt, hũ paté vẫn để dành. 


 

 
 
Tôi vốn mê đồ thủy tinh, mặc dù cũng không biết bao lần tiếc ngẩn ngơ cầm những mảnh vỡ trên tay: cái nắp nồi Version, cái ly Pyrex, mấy cốc pha lê mỏng tang... rồi lại vẫn còn nhớ ông chủ nhà cười lắc đầu khi thấy tôi quấn thật kĩ mấy chai lọ, lèn vào vali trong chuyến về từ Mỹ năm nọ. Ông bảo chắc chỉ có mình tôi làm chuyện không giống ai đó! Có sao đâu! Đồ thủy tinh vừa sạch vừa đẹp kia mà?

8 tiếng đồng hồ ủ nước nóng, yaourt đặc, mịn màng, thơm phức. Giờ, chỉ còn chờ qua đêm trên ngăn đá.

 

Lại lẩn thẩn nhớ những ngày xa, đã xa lâu lắm rồi. Tối tối tan lớp, cứ phải nán lại văn phòng, chờ cho học trò ra hết rồi vừa xách cặp vừa xách thùng yaourt về. Chao ơi, sao mà tội nghiệp cho vị thế của người Thầy quá đỗi! Mặc dù, ngẫm mình còn sung sướng hơn biết bao đồng nghiệp vác máy ảnh dạo ngoài công viên, ngồi với thúng hột vịt lộn ở góc đường hay chạy vạy với mớ gạo thóc thịt cá từ quê mang lên chợ thị xã...

Mà thôi, chuyện đã thành cổ tích mất rồi!

















 
 



--> Read more..

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

"Mẹ mong gả thiếp về giồng...."



"Mẹ mong gả thiếp về giồng
Ăn bông bí luộc dưa hồng nấu canh"

Hồi nhỏ, nghe câu hát, thấy sao xa ngái và cứ lẩn thẩn tự hỏi, ở giồng chỉ có hai món đó thôi sao? Vậy mà sao lại mong gả về giồng chứ?

Nhưng bây giờ, cứ thấy màu vàng rực của bông bí là ...lại lẩn thẩn nhớ về câu hát xưa...

Nấu canh bông bí thực ra không cần bột nêm bột ngọt gì cả, một chút muối dằn cho đầm vị, một chút nước mắm thêm vào là nồi canh thơm lừng, ngọt thanh. Bông mềm dịu trong miệng, cọng giòn giòn, xốp xốp nhai vui...nếu có thêm chút tép hay thịt thì quả là hoàn hảo.



 
 
  

 Mấy hôm này nước kém, vậy mà sáng nay chợ lại có cá lòng tong tươi chong, cứ như một điều thú vị.
Món kho tiêu tới lửa với những con cá thịt dẻ khắc, thơm lừng mùi nước mắm quyện với tiêu sọ Phú Quốc. Thực là khó lắm mới không bới thêm cơm!





Bữa trưa này,
và câu hát cũ...
--> Read more..

Sorbet Dứa cho trưa hè


 
Mùa này, chợ trái cây nhiều màu sắc:
Vàng ươm của mít, chuối 
Vàng cam đến ngả đỏ tím của đu đủ, chôm chôm, măng cụt
Xanh mướt đến ửng vàng của đủ loại xoài: Thái, Đài Loan,tứ quí, cát Hòa Lộc
Đó là chưa kể các loại trái cây của các miền khác, xứ khác: bơ, nho, vải, táo, lê...
Tất cả làm nên một bức tranh làm dịu cái nắng nóng của mùa hè phương Nam.
 
Có một loại trái cây mà người bị khớp và cần giảm cân  thích lắm: dứa. Những trái dứa mật vàng ươm, mắt to, gai nở đến phẳng lì, nặng trĩu tay. Trái nhỏ nhất cũng chừng hai kí lô, còn to thì cứ như cái ...trống! Trái to nhất tôi từng gặp gần 6kg! Đúng là phải ôm chứ không thể cầm! 

Hai trái dứa này gần 5kg.

 

 
Gọt xong mỏi rụng tay. Xẻ ra, mật dứa chảy đầy dĩa, ngọt lừ. Ép được gần lít nước. Xác trộn đường ngào mứt làm nhân bánh tart. Nước chia phần, cho vào bịch để ngăn đông.

 
Và, 
Sorbet dứa cho trưa hè là lựa chọn tối ưu!

 





--> Read more..